Ghi lại cảm xúc

Ghi lại cảm xúc
Tôi vẫn là tôi qua bao tháng bao ngày...

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2010

NGHĨ

Thế là được nửa ngày thứ hai của năm mới - năm 2010. Tôi vẫn còn đang mặc chiếc đầm ngủ của năm vừa rồi. Tất nhiên là không phải nhất thiết sang một năm mới là mọi thứ phải mới nhưng ít ra bản thân của mỗi người đều hy vọng những điều mới mẻ, những thay đổi tốt đẹp hơn. Tôi cũng vậy.

Ấy thế mà mọi thứ dường như không chịu chiều theo suy nghĩ và phấn đấu của tôi. Trôi tuột! Rỗng không! Và vô nghĩa!

Nhìn lại, tuổi xuân đang dần trôi qua và mất đi nét vô tư, chỉ tiếc là bản thân tôi lại chưa kịp trưởng thành cho tỷ lệ thuận với tuổi tác. :) Tôi chọn cho mình con đường thật khó đi. Đó là sai lầm hay sự thật của cá tính và lòng tin của con người. Đìều đó thật khó mà biết lúc này. Chỉ thời gian và quy luật cuộc đời cho mỗi ngừơi sự nhìn nhận.

Chỉ biết rằng: Tôi vẫn đang buồn dù có ở năm này hay năm cũ hay năm cũ hơn năm cũ. Nói đến đây tôi nhớ đến lời dặn của một sơ bền trên phụ trách chăm sóc các em nhỏ khuyết tật bẩm sinh "Các con hãy sống đúng với con đường mình đã chọn. Nếu không các con còn bất hạnh hơn cả những trẻ con bất hạnh ở đây". Câu nói của sơ đọng lại nhiều suy nghĩ nơi tôi. Con đường tôi chọn ít ai và tôi tin rằng sẽ không ai nếu có được những điều kiện về cuộc sống, gia đình, bản thân như tôi sẽ chọn. Không phải tôi muốn thể hiện cá tính, đi theo phong trào xã hội hay chứng minh một lý tưởng ngấm ngầm lớn lao. Mà rất đơn giản tôi chọn cách sống vì yêu thương. Điều đó có nghĩa là tôi đã có một con đường riêng đã chọn. Vấn đề là tại sao tôi vẫn chưa cảm thấy hạnh phúc.  Theo ý sơ thì không có con đường đúng hay sai chỉ có mình sống có đúng với nó không?! Liệu có phải rằng tôi chưa sống đúng với sự lựa chọn của mình? Và tôi còn phải sống thế nào nữa mới gọi là đúng với?

Ngày nào tôi còn ôm thắc mắc này ngày ấy tôi vẫn sẽ khiến cuộc sống mình bi lụy và đáng thương như lời sơ bảo... Có phải rằng là như thế!

02-01-2010